Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 515: Luyện Hóa Cắn Nuốt



Ánh sáng hủy diệt chiếu vào khuôn mặt của Lâm Phong và Phong Trần, khiến cho trên khuôn mặt của bọn họ hiện lên những nét cực kỳ yêu dị, từng chùm từng chùm ánh sáng không ngừng lóng lánh.

Ánh sáng xuyên thấu qua cái không gian hủy diệt kia, hai người một trên một dưới, bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn ngập quyết tâm hủy diệt đối phương, đó là, ngươi không chết thì ta chết, không ai có thể lùi bước.

- Lâm Phong, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.

Trong miệng Phong Trần thốt ra một giọng nói lạnh như băng, trong giọng nói tràn ngập sự tự tinh mãnh liệt, lúc này đây hắn nhất định phải giết Lâm Phong.

- Ngày chết?

Lâm Phong cười nhạt, trong miệng cũng thốt ra một giọng nói lạnh như băng:

- Ngươi quá tự tin rồi.

- Tự tin cũng phải có thực lực, chân nguyên của ngươi đã hao hết, toàn bộ đã dung nhập vào trong đóa hoa sen đen này, ta xem ngươi còn lấy cái gì để ngăn cản ta?

Giọng nói của Phong Trần và tiếng xuy xuy xé rách hỗn hợp vào cùng một khối, chùm tia sáng vẫn khủng bố như trước. Chỉ thấy lúc này, tay trái Phong Trần chầm chậm giơ lên, một quả hỏa lôi đen thui không ngừng lóe sáng lên, cực kỳ đáng sợ.

- Phong Trần, hắn ta vẫn còn có dành đường sống mà Lâm Phong thì đã đem toàn lực ứng phó rồi.

Ánh mắt đám người run lên, xem ra lúc này đây Lâm Phong đã thực sự hỏng bét rồi.

Trong mắt của Lâm Phong lộ ra môt thần sắc châm biếm, đúng vậy, là châm biếm, tiếng gào rít đáng sợ truyền ra, bảy con Thương Long và Tử Xà Vũ hồn dung hợp thành một khối hiện lên trên đầu vai của Lâm Phong, tất cả đều xoay tròn tại đó, còn thân thể của Lâm Phong thì giống như nghịch chuyển nhìn Phong Trần chằm chằm.

- Hừ!

Phong Trần cười lạnh lùng, một cánh chim yêu dị màu đen đột nhiên mở ra chậm rãi đập đập trong hư không, chỉ cần cánh chim của hắn thôi cũng đủ để ngăn cản Vũ hồn của Lâm Phong rồi.

- Hồn Vu yêu.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, một viên U Linh to lớn trắng bệch giống như đang phiêu lãng bay ra, nó yêu dị dao động bay tới hướng Phong Trần, khiến cho tinh thần của Phong Trần run lên.

- Linh hồn công kích.

Ánh mắt Phong Trần ngưng lại rắn giỏi, hắn lập tức lạnh lùng nói:

- Lực lượng linh hồn dao động này còn chưa đủ để ảnh hưởng tới ta đâu, ngươi hãy vứt bỏ đi.

Vừa dứt lời thân thể Phong Trần đột nhiên rung lên, lôi hỏa đáng sợ dao động lại một lần nữa ngấm vào trong giữa hoa sen đen, quả lôi hỏa này và hoa sen đen đều như tằm ăn lên. Ở về phía Phong Trần mà xem, thì chỉ cần ánh sáng hoa sen đen của Lâm Phong mờ đi, lực lượng chân nguyên của Lâm Phong tiêu hao hết thì hắn còn lấy cái gì mà chiến đấu, hắn sẽ chết không thể nghi ngờ.

- Thật sao?

Lâm Phong lạnh lùng nói, ở trên người của hắn mấy vạn sợi tàn hồn điên cuồng bắn ra, toàn bộ đều khắc sâu vào giữa hồn vu yêu, một cỗ linh hồn cực kỳ đáng sợ dao động theo hồn vu yêu đi ra, cỗ linh hồn vô hình dao động này không có bất kỳ một ngăn cản nào ở trên người của Phong Trần, khiến cho cả người Phong Trần run lên mãnh liệt, ngay cả chữ viết trên mi tâm kia cũng khe khẽ dao động, khiến cho nó trở nên yếu đi vài phần.

Linh hồn của Phong Trần đã bị công kích, tinh thần của hắn kịch liệt dao động không thể nào tập trung được, ngay ở trong đầu cũng có chút hoảng hốt, cho nên hỏa lôi trong tay cũng đều chịu ảnh hưởng.

- Giết!

Lâm Phong mở miệng ra, một giọng nói đáng sợ từ trong miệng của hắn thốt ra, nương theo đạo giọng nói này là một ngụm chân nguyên lực từ trong miệng của hắn phóng ra ngoài, chân nguyên sát phạt giống như môt thanh kiếm vô cùng sắc bén.

- Ồ?

Đám người thấy như vậy thì tất cả đồng tử đều co rút lại, cuộc chiến đấu dường như đã có cơ chuyển biến, Lâm Phong bắt đầu phản kích Phong Trần rồi.

Ở trong sương mù, cảm nhận được cỗ chân nguyên sắc như một thanh kiếm này, Phong Trần cắn chặt răng không hề do dự điểm hỏa quả hỏa lôi ở trong tay của hắn, nương theo tiếng vang ầm ầm truyền ra, ngụm chân nguyên kia biến mất trong nháy mắt, nhưng khóe miệng của Lâm Phong thì lại hiện lên một nụ cười châm chọc.

Lúc Phong Trần mông lung là lúc hỏa lôi kia đối kháng với lực lượng chân nguyên, nhưng liệu có thể dứt bỏ được không.

- Chết đi!

Lâm Phong giận dữ quát lên một tiếng, làn tóc dài bay dựng đứng trong hư không, toàn thân lộ ra một cỗ sát phạt khí, một cỗ sát phạt khí cực kỳ đáng sợ, sát phạt hết thảy, hủy diệt hết thảy.

Mà thân thể của hắn chuyển ngược xuống, ép xuống U Minh Hắc Liên hủy diệt, đồng thời tiếng gào khóc truyền ra dung hợp với Thương Long chi hồn bổ nhào về phía Phong Trần.

Phong Trần đột nhiên khẽ cắn môi, chỗ đau mãnh liệt khiến cho tinh thần của hắn có vài phần tình táo lại, chùm tia sáng hỏa lôi đáng sợ trong thân thể của hắn lóe ra không ngớt, toàn bộ bổ xuống bảy đầu Thương Long kia.

- Ầm ầm!

Những tiếng nổ lớn gây ra những trận gió lốc tàn sát bừa bãi, thân thể Lâm Phong đột nhiên bị áp bách xuống, lực lượng hủy diệt tàn sát bừa bãi, quang cầu lôi hỏa vả hủy diệt hoa sen đen đều biến mất vô hình vô ảnh, còn thân thể của Lâm Phong thì không có một chút dừng lại tiếp tục hạ xuống, trên song quyền một tầng lực lượng đáng sợ đặc thù không ngừng lưu chuyển, ba nghìn Phật Ma lực.

- Ầm, ầm, ầm!

Tiếng nổ liên tiếp vang lên, bảy đầu Thương Long điên cuồng cắn xé lôi hỏa, còn bảy đầu Thương long thì ngăn cản Phong Trần, để Phong Trần căn bản không rảnh tâm ép xuống Lâm Phong. Hai đấm của Lâm Phong đổng thời đấm thẳng vào lồng ngực của hắn. Hai cỗ lực lượng đáng sợ này khiến cho hắn cảm thấy cả người run lên rất kinh khủng, dường như trái tim đang muốn nhảy ra ngoài, tiếng xương gãy không ngừng truyền ra.

Lực lượng rất đáng sợ, cũng giống như Lâm Phong đã sử dụng quyền vừa rồi, quyền thứ hai lại đánh vào trên thân người của hắn.

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Phong Trần trào ra, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn Lâm Phong chằm chằm, cánh chim của hắn lóe lên thân thể xoay ngược trở lại, lùi về phía sau.

- Chạy à? Ngươi chạy đi đâu?

Lâm Phong lạnh lùng quát, tiếng hét giận dữ lại một lần nữa truyền ra, bảy đầu Thương Long nhanh chóng hít chặt vào trên người của hắn, trực tiếp cuốn chặt lây thân thể của hắn, khiên cho thân thể của hắn và thân thể Lâm Phong liên kết thành một khối.

- Giết!

Lâm Phong lại một lần nữa gầm lên, mượn lực đàn hồi, thân thể của Lâm Phong ngay lập tức lại giáng xuống, vẫn là hai nắm tay đáng sợ phóng ra, tiếng vang răng rắc lại một lần nữa truyền ra, thân thể của Phong Trần lại nhanh chóng lùi lại.

Ầm, ầm, ầm!

Từng đợt tiếng vang không ngừng truyền ra, thân thể Phong Trần bị những vòng Thương Long cuốn chặt, khiến cho cánh chim của hắn dù chớp động như thế nào cũng không thể thoát khỏi được, mỗi một quyền đều oanh vào trên người của hắn, khiến cho toàn thân hắn xương cốt đều bị đứt gãy, thực lực của hắn tuy có mạnh nhưng cũng không thể nào chịu nổi sự tàn phá bừa bãi như thế.

- A…!

Một tiếng gào thét thống khổ truyền ra, một cỗ ánh sáng màu đen đáng sợ từ trên người Phong Trần bắn ra phóng lên cao, máu trong thân thể đều giống như muồn bốc cháy lên, khiến cho cả người hắn càng trở nên yêu dị.

- Cút!

Lực lượng mạnh mẽ quấn quanh trên người của hắn, bám chặt vào trên người của hắn rồi bắt đầu tiếp tục chặt đứt, cánh chim Phong Trần chớp động, điên cuồng triệt thoái về phía sau.

- Hồn phiên.

Lâm Phong giận dữ quát lên, Hồn phiên phiêu lãng bay tới, đồng thời bước chân của hắn cũng bước ra ngoài, những đoạn xúc tu kia lại một lấn nữa nhào tới buộc chặt thân thể Phong Trần vào đó.

Lúc này hơi thở của Phong Trần kịch liệt dao động, hắn hầu như đã chết tới nửa người, cả người hắn đẫm máu giống như là đã phát điên, lực lượng sôi trào hỗn độn bùng ra, không ngừng chặt đứt những xúc tu Vũ hồn đang buộc chặt thân thể hắn.

Một tia ánh sáng mặt trời chiếu vào trên thân thể hắn, làm cho hắn cảm thấy vô cùng nóng bỏng, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy Lâm Phong đứng ở ngay trên không trung, trong tay của hắn hồn phiên giống như một ngọn lửa thần.

- Ngươi nhớ lại vinh quang của những tiền bối khi xưa, nhưng những vinh quang này nhất định không thuộc về ngươi nữa rồi. Ngày xưa Thiên Phong Yêu Tôn có thể muốt sống Thiên Phong Yêu Tôn, nhưng ngươi thì ngay đến cả lực lượng huyết mạch cũng còn không phát huy được, ngươi có tư cách gì mà nhớ lại, ngươi đã không thể lợi dụng cỗ huyết mạch này, hãy để lại cho ta đi.

Lâm Phong chậm rãi nói, thân thể hắn bắt đầu chuyển động mang theo Hồn phiên vũ động, ánh sáng mặt trời trực tiếp đem thân thể Phong Trần bao vào ở trong đó.

Phong Trần, trong nháy mắt đã bị khắc trên lá cờ, một ngọn lửa đáng sợ hừng hực bốc cháy luyện hóa thân thể của hắn.

- A…!

Phong Trần điên cuồng gào rú, thân thể muốn từ trong Hồn phiên lao ra, nhưng lực lượng bao vây này quá mạnh, lực lượng hiện giờ của hắn đã không thể ngăn cản được, chỉ có chịu đựng dày vò, từng chút từng chút, giống như tằm ăn lên.

- Gầm…!

Một tiếng rống giận vang động truyền ra dung hợp hóa Vũ hồn bảy đầu xông vào trên lá Hồn phiên, trực tiếp cắn nuốt Phong Trần, cắn nuốt hết sạch huyết mạch lực trên người của hắn.

Ngọn lửa luyện hóa Phong Trần, luyện hóa lôi hỏa trên thân người của hắn, Vũ hồn cắn nuốt lực lượng huyết mạch của hắn, mà Lâm Phong, bản thân lực lượng hồn phách đi lau diệt hồn phách Phong Trần, khiến cho tất cả mọi thứ trên người của Phong Trần đều có thể được triệt để lợi dụng, không thể lợi dụng được thì diệt đi.

- Ngươi đã không thể lợi dụng được cỗ huyết mạch này, hãy để lại cho ta đi.

Đám người cảm thấy trong lòng kịch liệt rung động run rẩy, lúc này trong hư không phát sinh môt cảnh tượng quá mức rung động.

Lâm Phong, cái hắn muốn không chỉ có thắng lợi, cái hắn muốn còn là tinh hoa trên người Phong Trần, đem lôi hỏa luyện hóa, đem huyết mạch lực lượng cắn nuốt, còn lại thì hoàn toàn lau đi.

Ngay đến lực lượng huyết mạch dung hợp Vũ hồn cũng có thể cắn nuốt, Hồn phiên thì có thể luyện hóa lôi hỏa, Lâm Phong này giờ đây hắn đã quá yêu nghiệt rồi, hôm nay hắn mới là Huyền Vũ cảnh tầng ba, nếu là hắn cường đại hơn, bước vào thiên võ cảnh giới thì thật là đáng sợ.