Nhận được tờ giấy từ anh cô bẽn lẽn gật đầu, anh vừa nói xong thì tiếng trống trường cũng đánh vang lên một ngày học được kết thúc khá sớm mọi người bắt đầu ôm cặp đi về, nhưng chỉ có vài người còn ở lại để trực lớp mà thôi, và cô là người đang bắt đầu dọn dẹp rồi đem theo sổ đầu bài đi dẹp lại dưới phòng của giáo viên.
“Lẹ đi Trà Mi ơi” Thanh Mỹ đứng bên ngoài không ngừng hối thúc cô.
Trà Mi nghe được giọng của cô bạn Thanh Mỹ của mình thì tay chân cũng nhanh lẹ hơn dọn thật nhanh vào rồi đi ra ngoài, Trà Mi cứ tưởng rằng là chỉ có một mình Thanh Mỹ đợi mình mà thôi ai mà ngờ có Hồng Ánh thêm cả Thư Hà đợi mình nữa cô bạn Thư Hà này rất dễ thương và hay đi cùng cô và Thanh Mỹ và cùng với Hồng Ánh có lẽ là ba người này cô thân thiết nhất trong lớp.
“Gì đây bình thường tao toàn dẹp một mình lâu lâu mới có đứa chịu đi dẹp đồ cùng với tao nay muốn gì mà đợi ở đây” cô nhướng mày nhìn.
Đúng là ba con đó chỉ có mấy cái trò quỷ của mình mà thôi, vừa nói xong thì cả đã túm lấy tay cô mặt mày đứa nào đứa nấy cực kì xu nịnh.
“Hôm nay nghe nói mấy đứa nam lớp mình tụi nó chơi bóng chuyền nào sân ý, nên là mày đi xem nhá” ánh mắt của Thư Hà long lanh như muốn có một đặc ân gì đó.
“Không” cô trả lời đúng ngắn gọn.
Hồng Ánh cùng với hai đứa kia mặt mày thì cực kỳ chù ụ không hiểu nổi tại sao cô lại không chịu đi.
“Thôi mày không chịu cũng phải chịu bởi vì tụi tao đã lấy chìa khoá xe của mày đưa cho thằng Đổng Thành rồi mày có muốn về cũng phải đợi đến khi nó chơi xong mới có chìa khoá cho mày về” Thanh Mỹ tuyên bố cực kỳ hùng hồn.
Cô nghe xong thì sốc tận óc của mình còn chưa kịp mở miệng ra chửi nữa thì cô đã bị ba đứa nó kéo đi xuống dưới phòng giáo viên một mạch trên đường đi cô thật sự muốn đánh chết bọn nó đi cho rồi.
“Tụi bây tự đi coi đi mắc cái gì mà nhờ thêm tao nữa hả?!” cô vừa dẹp sổ đầu bài vừa bực dọc vừa nói chuyện.
Không để ý lắm là ba đứa kia đang cực kỳ hả hê lại còn vui sướng, vừa trố mắt khi được nhìn thấy anh đẹp trai tên Tống Thành Khôi và anh Liên Kiệt đang mặc hai cái áo sơ mi đen và trắng cùng với thao tác tay chuyền bóng rồi còn đổ mồ hôi vừa úp mở những cơ bắp sau lớp áo sơ mi kia.
“Được rồi lỗi tại tụi tao sao khi tụi kia chơi xong thì tụi mình đi ăn nhé tụi tao bao sẽ an ủi cái tâm hồn bực mình của mày, còn giờ thì nhanh lên dùm cái đi trời ơi” Hồng Ánh vừa nhìn vừa chảy nước miếng, mồm thì vẫn ráng thối không ngừng nghỉ.
Ba đứa nó chỉ vừa mới nghe tiếng cô đóng tủ lại thì nắm lấy cái tay của cô kéo thẳng đi, không để ai thấy đứa mặt của bốn người bọn cô chỉ vừa mới đến nơi thôi nhìn trên chỗ sân cổ vũ thì không đông chỉ tầm mười bạn thôi, mà toàn nữ có vài bạn nam nhưng là đứng phía bên dưới. Nhưng cô nhìn trong đây lại nhận ra được một điều là nam và nữ có hai cách coi bóng chuyền rất khác nhau, nam thì người ta chăm chú xem những skill điêu luyện những màn chuyền bóng xuất thần không quan trọng lắm là ai đánh bởi vì khi đó ai chuyền hay thì người đó rất giỏi họ không chú trọng vẻ ngoài lắm, còn nữ thì cái anh chuyền bóng là ai đẹp trai không còn lại thì không biết cái gì hết đó chỉ là đa số thôi nhưng cô nhìn lên sân cổ vũ thì hình như là toàn đều như cô đang nghĩ và cả ba con đang kéo cô đi nữa.
“Đây chỗ này là siêu vip vip lắm rồi đó”Thư Hà kéo tụi cô đến chỗ ngồi gần sân, và nhìn có khá nhiều đồ của nam giới và cả cặp nữa.
“Rồi vip chưa, vip dữ chưa?” cô nhìn rồi lại hỏi.
Thật sự là không nhìn ra được chỗ nào vip cả,
Thư Hà muốn bay lại đánh cô không nhìn ra được cái sự vip tràn trề trong đây sao .
“Mày không nhìn thấy đứa cái sự gọi là tí nữa sẽ có rất nhiều zai đến đây sao?” Thư Hà vẫn rất kiên trì giải thích còn chỉ cho bọn cô xem.
“Ủa bữa nào không nhìn nhìn muốn chảy thây ra mặt nào mặt nấy móc ra hết rồi còn đẹp gì nữa, có đẹp thì có hai anh kia thôi” cô nhìn đi nhìn lại rồi buông luôn ra một câu phán.
“Rồi chị là nhất trên thế giới này, bây giờ mày im mồm lại ngồi đây và coi thôi” Thanh Mỹ liền dở giọng giang hồ với cô.
Được òi cô rén rồi nên bắt đầu im lặng luôn, ngồi nhìn mọi người chơi được một lúc thì mọi người nghỉ giữa trận chạy đến chỗ tụi cô đang ngồi, Minh Duy vừa nhìn thấy cô thì bất ngờ không ngừng đó chứ.
“Ơ hôm nay có cả Trà Mi đi luôn á, bây làm cách nào hay vậy?” cậu ta khá hứng thú với việc làm sao có thể lôi được cô ra đây.
Thanh Mỹ nghe được câu hỏi thì mặt hết sức vênh váo nói cho mọi người việc cái thành công lớn nhất trong đời của mình.
“Mày nghĩ tao là ai chứ chỉ cần lấy chìa khoá xe của nó rồi đưa ngay cho thằng bạn thân mày đó” Thanh Mỹ vừa nói đến đoạn đưa chìa khoá xe cho Đổng Thành, thì cậu bạn này cũng múa thêm vào đưa tay khoác cực nhiệt tình múa may với Thanh Mỹ.
Nhìn được cảnh này thì cô chỉ muốn đá cho hai đứa này bay qua Châu Phi đi cho rồi, có khi qua người ta còn trả về nữa đó.
“Bây nói một tiếng nữa là Trà Mi nó không quánh bây chớt thì thôi đó” Hoàng Đức đứng một bên nhìn thấy mặt của cô hết sức dễ thương thì nói.
Bây giờ thì mọi người bất ngờ cười lên, đúng thế ai cũng biết rằng cô không mấy thú với mấy cái này hầu như rất ít khi đi chơi với mọi người.