Vọng Âm Ba Kiếp Nghiệt Duyên

Chương 43: Những Lời Cuối Cùng



Trong hành trình tìm kiếm manh mối về quá khứ và ký ức của **Vân Nhiên** **Định Phong** lang thang khắp nơi, từ những cung điện linh thiêng của **thiên giới** đến những vùng đất mơ hồ trong tiềm thức của mình. Mỗi bước đi, mỗi suy nghĩ đều mang trong lòng anh một nỗi khát khao cháy bỏng – tìm lại người con gái mà anh đã yêu sâu đậm, người đã biến mất khỏi ký ức của anh và cả thế giới này.

Những ký ức dần dần trở nên rõ ràng hơn, nhưng vẫn còn những mảnh ghép còn thiếu. Mặc dù đã nhớ lại tình yêu của mình dành cho **Vân Nhiên**, anh vẫn không thể hiểu được lý do cô phải rời xa anh, hay tại sao ký ức về cô lại bị xóa sạch. Anh biết rằng câu trả lời nằm đâu đó trong quá khứ của họ, và anh quyết tâm tìm ra sự thật, cho dù điều đó có thể khiến anh đau đớn.

Một ngày nọ, khi đang tìm kiếm trong căn phòng nơi **Vân Nhiên** từng ở trước khi cô biến mất, **Định Phong** phát hiện ra một chiếc hộp gỗ nhỏ, cũ kỹ được giấu kín trong góc tủ. Chiếc hộp trông rất bình thường, nhưng có gì đó thôi thúc anh mở nó ra. Khi anh nhẹ nhàng mở nắp hộp, một lá thư cũ kỹ nằm ngay ngắn bên trong. Trái tim *Định Phong** như ngừng đập khi anh nhìn thấy dòng chữ quen thuộc của **Vân Nhiên** trên lá thư.

Anh cẩn thận mở bức thư ra, đôi tay run run khi cảm giác một cơn bão cảm xúc ùa về. Lá thư chứa đựng những lời cuối cùng của **Vân Nhiên**, được viết trước khi cô hy sinh để phá vỡ lời nguyền. Những dòng chữ, dù đã cũ và phai màu, vẫn chứa đựng sức mạnh và sự quyết tâm của cô.

**“Phong yêu dấu,

Khi anh đọc những dòng này, có lẽ em đã không còn ở bên anh nữa. Có những điều em không thể nói ra khi ở cạnh anh, nhưng qua lá thư này, em muốn anh hiểu tất cả.

Anh có nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không? Lần đó, em đã biết rằng số phận của chúng ta sẽ không dễ dàng. Em biết rằng tình yêu của chúng ta sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn và đau khổ. Nhưng em vẫn chọn yêu anh, vẫn chọn bước tiếp cùng anh, bởi vì em tin rằng tình yêu của chúng ta có thể vượt qua tất cả.

Tuy nhiên, số phận đã không cho chúng ta một kết thúc hạnh phúc. Lời nguyền ác nghiệt đã buộc chúng ta phải trả giá quá lớn. Em biết rằng để anh có thể sống một cuộc đời tự do, không bị lời nguyền ràng buộc, em phải hy sinh bản thân mình. Nhưng sự hy sinh này không chỉ là cái chết của em. Nếu em phá vỡ lời nguyền, ký ức của anh về em sẽ biến mất, như thể em chưa từng tồn tại. Em sẽ trở thành một người xa lạ với cả anh và thế giới này.

Em đã phải đấu tranh rất nhiều với quyết định này. Em không muốn rời xa anh, không muốn biến mất khỏi cuộc đời anh. Nhưng em không thể để anh tiếp tục sống trong sự đau khổ và bị ràng buộc bởi số phận. Vì vậy, em đã chọn hy sinh tất cả để anh có thể sống tự do, dù điều đó có nghĩa là anh sẽ không bao giờ nhớ đến em nữa.

Phong à, em không biết liệu anh có bao giờ nhớ lại em hay không. Nhưng em hy vọng rằng, dù ký ức có bị xóa bỏ, tình yêu của chúng ta vẫn sẽ mãi mãi tồn tại đâu đó trong trái tim anh. Em chỉ muốn anh biết rằng, em chưa bao giờ hối hận vì đã yêu anh. Tình yêu của chúng ta, dù ngắn ngủi, là điều quý giá nhất trong cuộc đời em.



Nếu có kiếp sau, em hy vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau, không còn lời nguyền, không còn sự đau khổ nào nữa.

Yêu anh mãi mãi,

**Vân Nhiên”

**Định Phong** ngồi lặng người trước bức thư, đôi mắt ngấn lệ. Anh không thể tin vào những gì mình vừa đọc. **Vân Nhiên** đã hy sinh không chỉ cuộc đời mình mà còn cả sự hiện diện của cô trong ký ức của anh. Cô đã chọn biến mất hoàn toàn để anh có thể được sống tự do, để anh có thể thoát khỏi vòng xoáy đau khổ mà lời nguyền mang lại.

Nỗi đau và sự hối tiếc trào dâng trong lòng anh. Anh cảm thấy mình đã mất đi một phần quan trọng nhất của cuộc đời, một phần mà anh không thể nào lấy lại. Tất cả những gì anh có bây giờ chỉ là lá thư này và những ký ức mơ hồ về **Vân Nhiên**. Nhưng anh biết rằng, tình yêu của họ không hề biến mất. Nó vẫn còn đó, tồn tại trong trái tim anh, dù anh có nhớ rõ hay không.

Đọc xong bức thư, **Định Phong** mới thực sự hiểu hết những gì **Vân Nhiên** đã làm vì anh. Cô đã chấp nhận hi sinh không chỉ cuộc sống của mình mà còn cả sự tồn tại trong ký ức của anh – tất cả chỉ để anh có thể được sống hạnh phúc. Nhưng giờ đây, khi anh đã nhớ lại tất cả, anh không thể chấp nhận việc cô biến mất mãi mãi.

**"Vân Nhiên, anh sẽ không để em ra đi như thế"** anh thầm thì, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm.

**Định Phong** biết rằng dù khó khăn đến đâu, anh cũng phải tìm cách đưa **Vân Nhiên** trở lại. Anh không thể sống mà không có cô, và giờ đây, khi đã biết toàn bộ sự thật, anh sẽ làm mọi thứ để cứu lấy cô – dù điều đó có thể đẩy anh vào cuộc chiến với số phận một lần nữa.

Những suy nghĩ trong lòng **Định Phong** không ngừng xoay quanh việc tìm cách để cứu **Vân Nhiên**. Anh biết rằng điều này không hề đơn giản. Nhưng với sức mạnh của tình yêu và sự quyết tâm, anh tin rằng vẫn còn một con đường, dù là mỏng manh, để họ có thể đoàn tụ.

Và từ khoảnh khắc ấy, **Định Phong** bắt đầu một hành trình mới, không chỉ để tìm lại tình yêu của đời mình, mà còn để chiến đấu chống lại số phận đã từng chia cắt họ.